Tiền Tần Cao Đế tên là Phù Đăng, tự là Văn Cao. Tuổi Dần. Là con cháu trong tộc của Phù Kiên. Tại vì 9 năm, bị chết bởi loạn đao trong khi giao chiến, không rõ nơi chôn cất. Thụy hiệu là Cao Đế, miếu hiệu là Thái Tông.
Năm sinh, năm mất: 342 – 394.
Phù Đăng từng được phong làm Nam An Vương. Ông là người dũng mãnh thiện chiến, được phong làm Điện thượng tướng quân. Sau do phạm pháp nên bị giáng làm quan cai quản huyện Địch Đạo. Năm 386, một phú hào người tộc Đề là Đạm Thanh tôn ông làm Phù Quân đại tướng quân, cai quản Ung Châu, Hà Châu, xưng làm Lược Dương Công. Sau đó Phù Đăng chiếm được vùng Nam An, Ai Bình Đế Phù Phi lại phong ông làm Nam An Vương. Cũng trong năm đó, ông đánh bại Diêu Trường ở Tân Châu. Tháng 11 năm 386, sau khi Phù Phi bị Đông Tấn giết chết, Phù Đăng nghe theo lời khuyên của thuộc hạ, xưng đế ở Lũng Đông, đổi niên hiệu là Thái Sơ.
Sau khi xưng đế, Phù Đăng quyết tâm bảo thù cho Phù Kiên, đặt linh vị của Phù Kiên trong quân doanh. Ông nhiều lần đánh thắng Diêu Trường nước Hậu Tần. Năm 393, nghe tin Diêu Trường ốm chết, con trai là Diêu Hưng kế vị, Phù Đăng lại tấn công Hậu Tần, dự định chiếm Trường An. Diêu Hưng phái Trưởng sử Doãn Vĩ dẫn quân kháng cự. Doãn Vĩ nhanh chân chiếm cứ, phá cầu, khống chế nguồn nước. Quân Phù Đăng không có nước uống, dở sống dở chết, cuối cùng bị đại bại.
Sau đó Diêu Hưng lại đích thân dẫn quân bao vây quân Phù Đăng ở núi Mã Mao tại Bình Lương. Phù Đăng phái con trai là Phù Sùng xông ra phả vòng vây, chạy đến Tần cầu cứu. Còn ông dẫn quân ra khỏi núi tiếp ứng. Nhưng không đón được quân tiếp viện mà lại gặp quân Hậu Tần do Diêu Hưng đích thân thống lĩnh. Hai bên giao chiến, Phù Đăng bị loạn đạo của quân Hậu Tần chém chết.
Chính Sử Trung Quốc qua các triều đại - nhiều tác giả,