Nam Triều – Tống Minh Đế: Lưu Úc

Nam triều – Tống Minh Đế tên là Lưu Úc, tự Hưu Bính (còn có sách viết là Hưu Cảnh), lúc nhỏ tự là Vinh Kỳ. Là con trai thứ 11 của Lưu Nghĩa Long, chú của Tiền Phế Đế Lưu Tử Nghiệp. Tuổi Mão. Tính tình xảo trá, đa nghi. Kế vị sau khi Lưu Tử Nghiệp bị giết chết. Tại vị 7 năm, ốm chết, thọ 34 tuổi.

Năm sinh, năm mất: 439 – 472.

Nơi an táng: Lăng Cao Ninh (nay ở núi Mộ Phủ huyện Giang Ninh tỉnh Giang Tô). Thụy hiệu là Minh Đế, miếu hiệu là Thái Tông.

Lưu Úc là con trai thứ 11 của Văn Đế Lưu Nghĩa Long, từng được phong làm Hoài Dương Vương, sau được đổi làm Tương Đông Vương.

Do mẹ đẻ là Thẩm tiệp dư mất sớm nên ông được Lộ Thục Viện, mẹ đẻ của Hiểu Vũ Để Lưu Tuấn, nuôi dưỡng. Lúc trẻ, Lưu Úc tính tinh hiền lành, làm việc thận trọng, rất được Lộ Thục Viện yêu quý. Sau khi Lưu Tuấn đăng cơ làm hoàng đế, Lưu Úc càng hiếu kinh với Lộ thái hậu hơn, thường xuyên đi theo hầu, bung trà rót nước. Lưu Tuấn tính tinh tàn bạo, đa nghi, giết hại rất nhiều anh chị em ruột, chỉ có Lưu Úc là may mắn thoát chết. Quan hệ giữa ông và Lưu Tuấn rất thân thiết. Tuy nhiên, sau khi Lưu Tuấn qua đời, Lưu Tử Nghiệp kế vị, ông không còn gặp may mắn nữa. Lúc đó, trong 10 người con trai của Văn Đế Lưu Nghĩa Long chỉ còn sáu người ở phương nam, mà Lưu Úc và Lưu Hưu Nhân, Lưu Hưu Hựu là những người tương đối lớn tuổi, lại từng đảm nhận chức thứ sử của những châu quận trọng yếu nên bị Lưu Tử Nghiệp coi là mối đe doạ tới vương quyền của mình. Do đó, Lưu Tử Nghiệp điều ba người bọn họ đến kinh đô, giữ ở cạnh mình, không cho rời khỏi cung thất, hình thức giống như giam lỏng.

Trong ba người, Lưu Úc lớn tuổi nhất nên Lưu Tử Nghiệp coi ông là mối hoạ lớn nhất, thường bày ra đủ trò để hạ nhục ông. Lưu Úc chịu đủ mọi dày vò nhục nhã, trong lòng vô cùng câm phẫn nhưng vẫn tỏ ra cung kính để lấy lòng Lưu Tử Nghiệp. Rất nhiều lần Lưu Tử Nghiệp muốn giết chết Lưu Úc. Mặc dù cuối cùng không ra tay nhưng cũng khiến Lưu Úc muôn phần khiếp sợ. Khi đã bị ép đến bước đường cùng, ông bí mật liên minh với Nguyễn Điền Phu, Lý Đạo Nhi và chủ động liên hệ với cận thần Thọ Tích Chi của Lưu Tử Nghiệp cùng hợp tác hành động, đợi thời cơ diệt trừ Lưu Tử Nghiệp.

Đúng lúc này, trong dân gian truyền tụng câu nói “Tương Trung sẽ xuất hiện thiên tử” khiến Lưu Tử Nghiệp rất bất an, quyết định giết chết Uong Đông Vương Lưu Úc để diệt trừ hậu hoạ. Lưu Úc nghe được câu nói trên thì biết rằng tình hình đã cấp bách nên vội vàng chỉ huy thân tín chuẩn bị hành động ngay trong đêm đó, giết chết Lưu Ý Nghiệp.

Sau khi giết chết Lưu Từ Nghiệp, Lưu Úc phải đối phó với rất nhiều anh em và cháu đang nhăm nhe cướp ngôi. Lúc đó, Lưu Úc vào thể cô, thực lực quân sự cũng tương đối yếu nhưng cuối cùng ông đã dựa vào những tướng quân cơ trí, anh dũng thiện chiến, dẹp yên nội loạn.

Sau khi chấp chính, sức khoẻ Lưu Úc ngày càng sút kém, thường xuyên đau ốm. Ông ta sợ thái tử còn nhỏ tuổi, sau khi mình qua đời sẽ có người đoạt vị nên liên tục nghi kỵ, tàn sát hoàng thất, ngay đến người từng cứu mạng ông ta là con trai của Lưu Tuấn và Kiến An Vương Lưu Hưu Nhân cũng không thoát chết. Chỉ còn lại một người em trai là Quế Dương Vương Lưu Hữu Phạm đo không có tài sản gì, không thể nguy hại đến ấu chúa nên mới được thoát chết.

Thời kỳ đầu khi mới kế vị, Lưu Úc siêng năng chăm lo việc triều chính nhưng về sau thì ham mê hưởng lạc, mê tín.

Năm 470, Lưu Úc mới 32 tuổi nhưng sức khoẻ đã suy kiệt, mắc nhiều bệnh tật. Do đó, ông ta rất mê tín, những điều kỵ húy trong cung nhiều vô số kể, chỉ cần ông ta hơi phật ý liền tuỳ ý giết người, khiến cho trong hoàng cung ai nấy đều nơm nớp lo sợ. Đầu năm 472, Lưu Úc tuyên bố đổi niên hiệu là Thái Dự cho may mắn. Nhưng sau khi đổi niên hiệu bệnh tình của ông ta không những không tiến triển mà lại càng trầm trọng hơn. Trước khi lâm chung, Lưu Úc lại giết chết Thọ Tịch Chi, Ngô Hỷ, Vương Cảnh Văn rồi hạ chiếu phong người em trai thứ 18 là Lưu Hưu Phạm làm tư không, thượng thư tả bộc xạ Chử Uyên làm Hộ Quân tướng quân; Trung tướng quân Lưu Miện thăng chức làm Hữu bộc xạ; Đồng thời hạ chiếu cho Chữ Uyên, Lưu Miện, Viên Xán, Thái Hưng Tông cùng phụ chính.

Tháng 4 năm 472, sau khi sắp xếp xong mọi công việc, ít lâu sau, Lưu Úc qua đời. Lưu Dục kế vị.

Chính Sử Trung Quốc qua các triều đại - nhiều tác giả,

0 0 bình chọn
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo
guest

0 Góp ý
Inline Feedbacks
Xem tất cả thảo luận