Bành Thành Vương tên là Thạch Tuân, là con trai của Thạch Hổ. Sau khi phế truất Thạch Thế, tự xưng đế. Tại vị 183 ngày, bị thuộc hạ của Nhiễm Mẫn chém đầu. Không rõ nơi chôn cất. Thụy hiệu là Bành Thành Vương.
Năm sinh, năm mất: ? – 349
Thạch Hổ khi còn sống đã lập Thạch Thế làm thái tử. Sau khi Thạch Hổ qua đời, Thạch Thế mới 11 tuổi lên kế vị. Thái hậu Lưu thị nhiếp chính, Trương Sài chuyên quyền. Thạch Thế kế vị được mấy ngày, anh trưởng là Thạch Tuân được Nhiễm Mẫn ủng hộ, khởi quân từ Hoàng Hà tấn công kinh thành, giết chết Trương Sài, đầu độc chết Lưu thái hậu và Thạch Thế. Tháng 4 năm 349, Thạch Tuân tự xưng đế.
Sau khi làm hoàng đế, Thạch Tuân muốn đoạt binh quyền của Nhiễm Mẫn để củng cố ngôi vị. Nhiễm Mẫn tức giận, luôn miệng mắng chửi Thạch Tuân là đồ vong ân bội nghĩa. Trung thư lệnh Mạnh Chuẩn và một số đại thần khuyện Thạch Tuân giết chết Nhiễm Mẫn để diệt trừ hậu hoạ. Thạch Tuân do dự, sai Thạch Giám cùng đến hỏi ý kiến Trịnh thái hậu. Bọn Thạch Giám đồng ý lập tức giết chết Nhiễm Mẫn nhưng Trịnh thái hậu kiên quyết phản đối nên bọn chúng đành phải nghe theo.
Không ngờ, sau khi ra khỏi cung của Trịnh thái hậu, bọn Thạch Giám liền phái người đến mật báo với Nhiễm Mẫn. Nhiễm Mẫn lập tức sai người bao vây Nam Đài, nơi ở của Thạch Tuân. Lúc đó, Thạch Tuân đang chơi cờ với phi tử. Thấy binh lính xông vào cung, ông ta vội hỏi: “Ai muốn tạo phản?” Chu Thành đáp: “Nghĩa Dương Vương Thạch Giám đáng được làm hoàng đế”. Thạch Tuân buồn bã nói: “Ta làm hoàng đế cũng như thế này, Thạch Giám có thể làm được bao lâu?” Chu Thành lệnh cho quân sĩ xông lên chém chết Thạch Tuân.
Chính Sử Trung Quốc qua các triều đại - nhiều tác giả,