Vũ Điệu Thiên Vương: Nhiễm Mẫn

Vũ Điệu Thiên Vương tên là Nhiễm Mẫn, tự là Vĩnh Tăng, lúc nhỏ tự là Cức Nô. Nổi tiếng nhờ tài thiện chiến. Là cháu nuôi của Thạch Hổ. Sau khi giết Thạch Giám, tự xưng làm hoàng đế. Tại vị 2 năm, bị Mộ Dung Tuấn nước Tiền Yên giết chết. Không rõ nơi chôn cất. Thụy hiệu là Vũ Điệu Thiên Vương.

Năm sinh, năm mất: ? – 352

Nhiễm Mẫn là người Nội Hoàng quận Ngụy (nay thuộc Hà Nam). Cha là Nhiễm Chiêm, là con nuôi của Hậu Triệu Thái Tổ Thạch Hổ nên Nhiễm Mẫn trở thành cháu nuôi của Thạch Hổ. Do có tài thiện chiến nên được thăng làm đại tướng. Năm 350, giết chết Thạch Giám rồi tự lập làm hoàng đế, lấy quốc hiệu là Đại Ngụy, đặt đô ở Nghiệp Thành. Sử gọi là Nhiễm Ngụy.

Thời kỳ Nhiễm Mẫn chấn chỉnh, lợi dụng mâu thuẫn giữa người Hán và người Hồ, kích động tâm lý báo thù cho dân tộc, giết chết hơn 20 vạn người Hạt rồi phải người đến Đông Tấn, yêu cầu cùng liên minh thảo phạt người Hồ ở phương bắc, khiến cho cuộc hỗn chiến ở phương bắc càng thêm kịch liệt. Trong cuộc chiến tiêu diệt Thạch Chi của Hậu Triệu, thực lực của quân Nhiễm Mẫn đã suy yếu nhiều.

Tháng 4 năm 352, vua Tiền Yên là Mộ Dụng Tuấn người Tiên Ty phái Phụ quốc tướng quân Mộ Dung Khác thống lĩnh đại quân tấn công Nhiễm Ngụy. Nhiễm Mẫn đích thân dẫn quân nghênh chiến, Nhiễm Mẫn chiến đấu dũng mãnh, tuy chỉ có 1 vạn quân nhưng người nào cũng cường tráng, thiện chiến. Quân Nhiễm Ngụy giao chiến với quân Yên mười trận thắng cả mười, quân Yên bại trận phải rút lui. Quân Nhiễm Ngụy là bộ binh, còn quân Yên là kỵ binh. Nhiễm Mẫn sợ xảy ra bất trắc nên cho quân rút vào rừng nghỉ ngơi. Sau khi thất bại, Mộ Dung khác một mặt động viên tướng sĩ, mặt khác thay đổi chiến thuật, phái một nhóm kỵ binh đến bìa rừng mắng chửi, khiêu chiến. Nhiễm Mẫn là kẻ hữu dũng vô mưu, tức giận xông ra khỏi rừng. Quân Yên nhìn thấy liền phi ngựa bỏ chạy, dụ quân Nhiễm Ngụy đuổi theo đến vùng đồng bằng.

Lúc đó, Mộ Dung Khác đã chia quân thành ba cánh, bố trí hoàn tất. Ông ta đích thân thống lĩnh quân tinh nhuệ, dựng một lá cờ lớn ở giữa, phía trước có 5 ngàn kỵ binh dùng xích sắt hợp thành thế trận hình vuông. Kỵ sĩ đều giỏi cưỡi ngựa bắn cung, từ từ xông về hướng Nhiễm Mẫn. Nhiễm Mẫn cưỡi con ngựa hồng nổi tiếng tên là Chu Long, xung phong xông vào quân Yên. Ông bắn tên giết chết hơn 300 quân địch rồi lao thẳng vào là cờ của quận Yên, Mộ Dung Khác ra lệnh phất cờ, quân mai phục ở hai bên đường cùng xông ra bao vây Nhiễm Mẫn. Nhiệm Mẫn thấy quân Yên mỗi lúc một nhiều thêm, còn quân mình thì càng đánh càng ít, vội vàng thúc ngựa mở đường máu, bỏ chạy về hướng đông. Nhưng do chiến mã kiệt sức chết nên Nhiễm Mẫn bị hất ngã xuống đường, bị quân Yên bắt sống.

Quân Yên trói Nhiễm Mẫn giải về kinh đô Kế Thành gặp Mộ Dung Tuấn. Mộ Dung Tuấn nói: “Trong bộ dạng ngươi như một tên nô bộc mà còn muốn xưng đế?” Nhiễm Mẫn ngẩng cao đầu, hùng hồn nói: “Thiên hạ đại loạn, đến bọn Di Địch cầm thú như bọn ngươi cũng đều muốn làm hoàng đế, huống hồ ta là anh hùng của Trung Nguyên, sao lại không thể xưng đế?”. Mộ Dung Tuấn giận rụn cả người, lấy roi ngựa đánh Nhiễm Mẫn, đánh hơn 300 cái vẫn chưa nguôi giận.

Tháng 5 năm 352, sau khi giải Nhiễm Mẫn đến tổ miếu, Mộ Dung Tuấn chém đầu ông ta ở núi Ất Hình tại Long Thành.

Chính Sử Trung Quốc qua các triều đại - nhiều tác giả,

0 0 bình chọn
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo
guest

0 Góp ý
cũ nhất
mới nhất vote
Inline Feedbacks
Xem tất cả thảo luận