Tiền Tần Lệ Vương tên là Phù Sinh, tự là Trường Sinh, tuổi Mùi. Tính tình tàn bạo. Là con trai thứ 3 của Phù Kiện. Kế vị sau khi Phù Kiện qua đời. Tại vị 3 năm, bị Phù Kiên phát động binh biến giết chết. Thọ 23 tuổi. Không rõ nơi chôn cất. Thụy hiệu là Lệ Vương.
Năm sinh, năm mất: 335 – 357.
Phù Sinh bẩm sinh chỉ có một con mắt. Có lẽ là do từ nhỏ không được quan tâm và dạy dỗ chu đáo nên tính tình rất ngang ngược. Phù Kiện cho rằng sau này Phù Sinh sẽ làm loạn triều chính nên đã mấy lần muốn trừ bỏ, nhưng đều bị em trai là Phù Hùng và quần thần khuyên can. Khi Phù Sinh thành niên, thân thể rất cường tráng, khoẻ mạnh hơn người, hung hăng hiếu sát, giỏi cưỡi ngựa bắn cung, nhiều lần lập được chiến công.
Năm 354, trong khi chiến đấu với quân Đông Tấn, thái tử Phù Trường tử trận, Phù Sinh tay cầm cờ chiến, một mình xông vào giữa quân địch, liên tiếp giết mười mấy tướng Đông Tấn. Sau khi cuộc chiến kết thúc, Phù Sinh được lập làm thái tử.
Tháng 6 năm 355, Phù Kiện mắc bệnh qua đời. Cùng tháng đó, Phù Sinh kế vị, đổi niên hiệu là Thọ Quang.
Sau khi kế vị, Phù Sinh bạo ngược vô đạo, vô cớ giết chóc. Khi ông ta tiếp kiến các đại thần luôn giương sẵn cung tên, tuốt sắn đao kiếm, bày sẵn chuỳ, kìm, cưa, đục. Thấy ai không vừa mắt liền dùng những công cụ đó giết chết.
Nếu đại thần nào can gián thì ông ta liền khép tội phỉ báng rồi giết chết. Nếu đại thần nào nịnh hót, tâng bốc ông ta thì cũng bị chém đầu. Càng dã man hơn là Phù Sinh thường lột da mặt của tù nhân rồi lệnh cho những người không còn da mặt đó nhảy múa ca hát, còn ông ta vừa xem vừa cười lớn.
Một lần, các đại thần dâng tấu nói rằng gần đây điềm trời không tốt, thỉnh cầu Phú Sinh làm việc đức để tránh tại hoạ. Phù Sinh nghe xong, cho rằng mình và hoàng hậu là người tôn quý nhất trong thiên hạ, chỉ cần hoàng hậu chết thì sẽ không còn tai hoạ nữa, bản thân cũng được bình an. Thế là ông ta lập tức cầm đao tiến vào hậu cung, chém chết Lượng hoàng hậu. Chỉ một thời gian ngắn sau khi kế vị, Phù Sinh đã giết chết hơn 500 người gồm hậu phi, đại thần, người hầu bằng những thủ đoạn rất tàn nhẫn.
Phù Sinh không chỉ là kẻ hoang dâm vô sỉ mà để tìm cảm giác hưng phấn, ông ta còn sỉ nhục các cung nữ. Phù Sinh thường xuyên tìm một vài người đàn ông đứng xem ông ta ân ái với cung nữ để thoả mãn sự khoái lạc của bản thân. Một lần khi Phù Sinh đi du ngoạn, thấy hai anh em nọ đang đi đường bèn ép họ phải làm chuyện loạn luân trước mặt mọi người. Hai người này không chịu tuân theo, ông ta liền lệnh lột bỏ hết quần áo của họ rồi giết chết.
Những việc làm vô nhân tính của Phù Sinh khiến một số trung thần vô cùng lo lắng. Ngự sử trung thừa Lương Bình Lão thấy rằng nếu Phù Sinh cứ tiếp tục bạo ngược như vậy thì quốc gia sẽ bị diệt vong, nên thương lượng với cháu của Phù Kiện là Phù Kiên, nhờ Phù Kiên tìm cách tháo gỡ tình hình. Lâu nay Phù Kiên vẫn phải nhẫn nại chịu đựng không dám hành động vì sợ Phù Sinh là kẻ tàn bạo. Lúc đó, có một cung nữ bẩm bảo với Phù Kiên rằng tối qua Phù Sinh uống rượu say đã nói rằng sẽ giết anh em Phù Pháp. Phù Kiên tức tốc phái người thông báo tin này cho anh em Phù Pháp. Hai người quyết định nổi dậy, dẫn quân vào cung. Lúc đó, Phù Sinh vẫn say rượu chưa tỉnh, thấy bên ngoài có tiếng la hét liền tức giận hỏi: “Kẻ nào dám làm loạn Hoàng cung? Sao còn không quỳ xuống?” Phù Kiên lệnh cho quân sĩ khiêng Phù Sinh đến giam ở biệt cung, phế làm Việt Vương rồi sau đó giết chết ông ta.
Chính Sử Trung Quốc qua các triều đại - nhiều tác giả,