Vương Doãn Lập Mưu Trừ Đổng Trác

Đổng Trác thấy đám thứ sử, thái tú đem binh đánh mình, người nào cũng có tính toán riêng, không thể nhất trí liên hiệp với nhau được, nên không cảm thấy có gì đáng sợ, liền tự xưng là Thái sư ở Trường An, bắt Hán Hiến đế gọi mình là “Thượng Phụ” (coi như cha). Hắn còn phong em và cháu mình làm tưóng quân hiệu uý, ngay đến đứa con oe oe mới sinh của hắn cũng được phong hầu.

Để hưởng lạc, hắn ta cho xây dựng cách Trường An hai trăm dặm một thành luỹ, gọi là My Ổ. Thành lũy được xây dựng cao và đầy, chứa đầy của cải và lương thực. Riêng lương thực, đủ cho hắn vậ quan lại, quân lính dùng trong ba mươi năm.

Xây dựng xong My Ổ, Đông Trác đắc ý nói với mọi người: “Đại sự mà thành, thì thiên hạ là của ta. Dù có thất bại, ta vẫn cứ sống yên ổn ở đây, chẳng kẻ nào đánh vào được”.

Khi Đổng Trác ở Lạc Dương, đã giết hại nhiều quan lại, tối Trường An, hắn lại càng càn rỡ, bá quan văn vũ ai không thận trọng, lỡ có lời xúc phạm đến hắn là mất đầu như chơi. Một số đại thần sợ không giữ được tính mạng của mình, đều ngấm ngầm tìm cách trừ khử hắn.

Dưới quyền Đổng Trác có một thủ hạ tâm phúc là Lã Bố, một dũng sĩ nổi tiếng. Lã Bố có sức khoẻ hơn người. võ nghệ lại đặc biệt cao cường. Hắn vốn là bộ hạ của Đinh Nguyên, thứ sử Tịnh Châu. Khi Đổng Trác vào Lạc Dương, Đinh Nguyên đang đem quân giữ Lạc Dương. Đổng Trác cử người đem rất nhiểu tiền bạc đến mua chuộc Lã Bố, xui Lã Bô giết Đinh Nguyên. Bị cám dỗ vì tiền tài Lã Bố liền giết Đinh Nguyên rồi theo Đổng Trác. Trác nhận Xã Bố làm con nuôi, để Lã Bô” làm tuỳ tùng bảo vệ, luôn luôn đi kèm Đổng Trác. Mọi người sợ sức mạnh của Lã Bố nên không dám hạ thủ Đổng Trác.

Tư đồ Vương Doãn quyết tâm trừ Đổng Trác. Ổng biết rằng muôn trừ Đổng Trác thì trưóc hết phải lôi kéo được Lã Bố. Ong thưòng mdi Lã Bô đến nhà uống rượu, nói chuyện. Lâu ngày, Lã Bố thấy Vương Doãn tốt với mình nên cũng thổ lộ hết về tình hình quan hệ của mình với Đổng Trác cho Vương Doãn nghe.

Thì ra, Đổng Trác đối với Lã Bố tuy là cha con, nhưng tính tình Đổng Trác rất thô bạo, hỏi có gì không vừa ý là nổi nóng nặng lời mắng mỏ Lã Bố. Có lần Lã Bế cãi lại, bị Đổng Trác cầm chiếc kích để sẵn bên cạnh, lao vào Lã Bố, may mà Lã Bố nhanh nhẹn đã tránh thoát được.

Sau đó, Lã Bố phải nhận lỗi, Đổng Trác mới tha thứ nhưng Lã Bố cảm thấy rất khó chịu. Vương Doãn nghe biết chuyện đó thì rất mừng, liền đem chuyện muốn giết Đổng Trác nói với Lã Bố. Vương Doãn nói: “Đổng Trác là quốc tặc. Chúng tôi muốn trừ hại cho nước, rất mong được tướng quân làm nội ứng”.

Untitled

Lã Bố thấy nói đến chuyện giết Đổng Trác có vẻ do dự nói: “Tôi là con nuôi của Đổng Trác. Con sao có thể giết cha?”.

Vương Doãn lắc đầu nói: “ồ, sao tướng quân lại hồ đồ thế. Tướng quân họ Lã, hắn ta họ Đổng, vốn chẳng có tình cốt nhục gì, vả lại khi hắn lao kích vào tướng quân, thì có tình cảm cha con gì không?” Lã Bố tỉnh ngộ, liền đồng ý cộng tác với Vương Doãn.

Năm 192, Hán Hiến Đế bị bệnh mới khỏi, các đại vị thần vào cung VỊ Ương để chúc mừng. Đổng Trác liền từ My Ổ đến Trường An. Để đề phòng bị hành thích, hắn mặc áo giáp bên trong triều phục. Hai bên đường vào Trường An, hắn bố trí vệ binh dày đặc. Hắn còn sai Lã Bố đi sau hộ vệ. Bố trí cẩn mật như vậy, Đổng Trác tự cho rằng, không thể xảy ra chuyện gì bất trắc.

Hắn đâu biết rằng Lã Bô’ và Vương Doãn đã bàn bạc kỹ. Lã Bố  sắp xếp một số  vũ sĩ tâm phúc đi lẫn trong đội ngũ đứng sẵn trước cửa cung. Đổng Trác vừa tới cửa cung liền bị vũ sĩ cầm kích đâm vào ngực, nhưng vì có áo giáp bảo vệ nên kích không xuyên thủng được.

Đổng Trác dùng tay gạt kích, nhảy xuống xe hô lớn: “Lã Bố, con ta đâu?. Lã Bố đứng phía sau, lớn tiếng tuyên bố: “Phụng mệnh hoàng đế, diệt trừ tặc thần Đổng Trác!”.

Đổng Trác thấy con nuôi trở mặt, liền mắng: “Thằng chó đẻ, mày dám…”. Chưa nói xong đã bị Lã Bố đâm một nhát giáo xuyên qua họng. Binh sĩ ùa tới, cắt lấy đầu hắn.

Lã Bố lấy trong tay áo ra tờ chiếu thư, dõng dạc đọc: “Lệnh của Hoàng thượng chỉ giết Đổng Trác, không truy cứu những người khác”.

Tướng sĩ nghe đọc, đều sung sướng hô “vạn tuế”.

Trăm họ ở Trường An đã chịu mọi áp bức tàn khốc của Đổng Trác, nghe nói đã trừ được gian tặc, liền ùa ra đường phố tụ họp, ca múa. Nhiều người còn mua rượu thịt về ăn mừng.

Tên giặc đầy dẫy tội ác tuy đã bị tiêu diệt, những tai họa của nhân dân vẫn chưa qua. Không lâu sau, bộ tướng của Đổng Trác là Lý Thôi, Quách Dĩ lại đem quân đánh vào Trường An, giết Vương Doãn, đuổi Lã Bố. Nhân dân Trường An lại một lần nữa lâm vào cảnh bị chém giết, cướp bóc

 

0 0 bình chọn
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo
guest

0 Góp ý
Inline Feedbacks
Xem tất cả thảo luận